Khi tôi ba mươi, con gái tôi lên một và tôi tham gia một công ty startup.
Tôi nhớ nhiều về sự thiếu ngủ, cái khó khăn trong việc chia đều thời gian cho công việc và gia đình. Nhưng điều mà tôi không thể quên là sự hỗ trợ tuyệt đối của vợ và gia đình.
Trong khi tôi miệt mài làm việc để gây dựng web team và sản phẩm ở công ty, thì ở nhà, vợ và gia đình đã hứng lấy những trách nhiệm tôi vô tình sơ sót.
Dù rằng không có nhiều thì giờ cá nhân, tôi thường có khoảng ba mươi phút đi/về ở trên tàu điện trong những ngày không phải bắt taxi về nhà lúc hai giờ sáng.
Đó là giờ tôi dành cho mình. Khoảng thời gian này, tôi dùng để nhìn dòng người lên xuống tàu hoặc suy nghĩ.
Những ý nghĩ mông lung đó đã trở thành tập “giấy nháp” tôi giữ lại cho mình. Vừa bước vào tuổi ba mươi mốt, tôi muốn chia sẽ những phút tư duy này với gia đình và bạn bè gần xa.
Coi như đây cũng là lời cám ơn đến vợ, con và gia đình tôi. Cám ơn em và cả nhà!
Lưu ý: nếu tựa đề bằng tiếng Anh, thì bài viết Anh Ngữ và ngược lại cũng như vậy đối với tựa đề bằng tiếng Việt.
Đây là “Thirty & Ba Mươi”. Xin cám ơn đã cho tôi chia sẽ.