Qúa Trình
NOTE: Bấm lên hình trên để xem thêm hình
Lớn lên ở vùng ngoại ô Việt Nam khi bầu trời chưa bị ô nhiễm bởi ánh sáng của điện và màn đêm vẫn khoác trên mình cái áo đen huyền bí, lồng đèn Trung Thu có một sự cuốn hút kỳ diệu đối với tuổi thơ tôi.
Cứ tưởng tượng là ta đang ngồi dưới một bầu trời đầy sao, lắng nghe những bản nhạc của thiên nhiên: lá xào xạc, dế râm ran, đất trở mình và thỉnh thoảng, sự thinh lặng của màn đêm. Lúc đó, khi ngước mắt nhìn thấy ngọn nến đang nỗ lực cháy theo chiếc lồng đèn đung đưa cùng nhịp điệu nhẹ nhàng của cơn gió Thu, tưởng chừng ta cũng có riêng một ngôi sao.
Với một truyền thống “kẹo” và “đèn”, Tết Trung Thu thật sự đúng danh nghĩa là “Tết Thiếu Nhi”. Không những thế, nó đọng lại trong tâm hồn “người lớn” như một tiếng vọng của một thời khi cuộc sống vẫn còn thật giản dị.
Hôm nay là Tết Trung Thu đầu tiên của Mây Sơn, con gái đầu lòng của gia đình. Mới chỉ hơn bốn tháng, có lẽ con chưa hiểu hết ý nghĩa của cái tết này. Tuy nhiên, biết con gái thích màu sắc và ánh sáng, tôi muốn tự mình tìm hiểu và làm một cái lồng đèn để con vui cái tết riêng.
Thiết Kế
Mây Sơn sinh vào năm rồng và được cả nhà gọi là “Rồng Con”. Tôi muốn làm một lồng đèn có ý nghĩa riêng cho con. Sau một thời gian suy nghĩ, tôi đã đi đến quyết định làm lồng đèn với ý tưởng: rồng con sinh ra từ qủa trứng.
Vật Liệu
Tre, giấy bóng, giấy cứng, dây kẽm, hồ, băng keo, kim và chỉ.
Kết Qủa Tốt
Đây là lần đầu tiên làm đèn Trung Thu trên đất Mỹ. Sau khi tìm được các vật liệu, công việc xoay quanh cuộc thí nghiệm thủ công và sữa chữa các vấn đề liên quan đến thiết kế.
Thật là một cảm giác lạ khi có dịp vót tre như lúc còn bé; nhưng điều hạnh phúc nhất là biết tôi đang làm một cái gì đó cho con.
Sau bữa ăn tối, ba mẹ tắt hết đèn trong nhà.
Được bà nội bồng, mẹ theo sau vừa hát vừa vỗ tay và ba cầm lồng đèn đi trước, Mây Sơn đã rước đèn xung quanh nhà đón Trung Thu. Con cười như còn mắc cở với cái lồng đèn; có lẽ là hơi tò mò về những âm thanh vui nhộn hơn thì phải.
Cầm những ngón tay be bé của Mây Sơn khi con đang chuẩn bị ngủ, tôi mới nhận ra là con đã lớn hơn rất nhiều trong mấy tháng vừa qua. Cả cơ thể lẫn hình hài. Trong một thế giới mới, mọi cái đều là một cơ hội học hỏi cho con; con cũng cho cả nhà nhiều cơ hội học thêm về con. “Yêu thương nhưng không” sẽ là một bài học suốt đời.
Chúc mừng Tết Trung Thu đầu tiên, Mây Sơn. Đừng nậy mau quá nhé, con gái.